Tác giả: Đường Hồng Thắng
Sợi nắng vàng
Vươn mình trên núi
Sóng soải mây chiều
Cứa nổi nhớ thương
Chiều vấn vương
Hòa mình cùng xuống phố
Áo dài thướt tha
Trong gió nhè nhẹ bay
Nhớ phút chia tay
Niềm riêng còn lưu luyến
Trang lưu bút tuổi học trò
Chan chứa những buồn vui
Thời gian trôi
Dẫu biết mình không níu nổi
Chút nhớ tuổi học trò
Trở thành kỷ niệm vui.