Tác giả: Nguyễn Minh Thuận
Chiều buông xuống khoảng sân nhà
Hắt hiu cơn gió là là êm trôi
Thẫn thờ từng cánh hoa rơi
Như đang đánh thức từng hồi nhớ thương
Hè về ru khúc vấn vương
Phượng hồng nhuộm đỏ bên đường mông mênh
Thinh không bỗng hóa buồn tênh
Kỷ niệm ngày cũ chông chênh tìm về
Ta ngồi tựa mảnh hồn quê
Nghe trong hơi thở nặng nề tâm tư
Ngày xưa quên câu giã từ
Để giờ ôm nỗi sầu như tơ vò
Ta đi bỏ lại học trò
Cuộc đời sương gió buồn lo một mình
Để khi hè bước chùng chình
Chợt lòng thêm nhớ dáng hình ngày xưa.