Tác giả: Phan Thành Minh
Cánh cò chở nặng yêu thương
Đồng sâu ruộng cạn nắng sương miệt mài
Áo cơm trầy xước đôi vai
Nuôi con khôn lớn bằng hai sức mình
Theo chồng từ thuở chiến chinh
Đã nên mái ấm nên hình quê hương
Dài chân ngô lúa lên đường
Tiền phương lại hóa hậu phương anh hùng
Ngày đi qua vai gánh gồng
Níu xuân gieo trỉa cấy trồng bón chăm
Ơn mang năm ở đêm nằm
Quản chi gian khó nhọc nhằn quê ơi
Đường dài chim phải bay đôi
Sắt son đâu chỉ dài hơi mặn nồng
Thuận tình tát cạn biển Đông
Chẳng thơm như quế nhưng lòng vẫn xuân