Tản văn: Về với chốn bình yên

18/10/2019 09:27

Tác giả: Phong Dương

ADQuảng cáo

Ảnh minh họa

Những chùm nắng vàng mơ dìu dịu nhẹ nhàng phủ rải khắp những cung đường đất đỏ quanh co. Những vườn cà phê xanh um, rung rinh như chào đón người xa quê ngày trở về. Dường như mỗi cuộc trở về đều mang trong nó một ý nghĩa nhất định. Và hôm nay cuộc trở về với nơi tôi đã lớn lên bất chợt nghe tim mình dâng lên bao niềm cảm xúc.

Nghe tôi về, mẹ buông vội chiếc áo đang may, ra đón tôi với mớ hành lí lỉnh kỉnh. Mẹ ôm tôi vào lòng, mùi mồ hôi, mùi dầu gió xộc vào cánh mũi. Tôi ngã vào lòng mẹ, hít thở đầy lồng ngực mùi âm ẩm của hương đất quê nhà. Bao mệt mỏi sau chuyến xe dài tan biến hết khi mẹ xoa đầu đứa con gái nhỏ trìu mến, bao dung. Mẹ luồn bàn tay có những vết chai sần vào mái tóc đen nhưng khô cứng của tôi, bảo về nhà đi rồi mẹ lấy bưởi ngoài vườn gội cho thơm da đầu, cho mượt từng sợi tóc. Thương mẹ luôn dịu dàng với những chút chăm tỉ mỉ như thế!

ADQuảng cáo

Bao nhiêu năm nay từ khi ba mất, căn nhà vẫn vậy chỉ có đồ đạc trong nhà là cũ đi đôi chút. Mẹ lặng thầm với hàng tạp hóa nhỏ cùng mảnh vườn cao su, vườn cà phê chạy dài từ đỉnh đồi đến tận suối. Mẹ vui với công việc nương rẫy, khi cà phê sai trái, khi cao su được giá,... để trang trải cuộc sống và gửi cho đứa con gái đi học xa nhà. Và vui khi đứa con học ở xa chiều chiều lại gọi về tâm sự bao nhiêu chuyện. Nhưng tôi biết có những đêm đất cao nguyên trở gió, mẹ lại một mình lén lau nước mắt. Đêm bỗng dài khi chiếc bóng đơn côi giữa đại ngàn hun hút. Bởi vậy mà sau bao nhiêu nghĩ suy trăn trở tôi đã chọn quyết định trở về.

Đã có lần tôi gợi ý sao mẹ không tìm cho mình một người bầu bạn khi tuổi già bóng xế đỡ đơn côi. Nhưng mẹ nhất quyết không chịu. Thỉnh thoảng tôi nhắc lại, mẹ nói bao năm qua có một mình mẹ vẫn sống được, tình yêu thương mẹ muốn dành trọn cho tôi. Mẹ là vậy, mà hình như người lớn đều như vậy. Họ thường sống cho kỉ niệm, sống cho người khác và nghĩ cho người khác trước khi nghĩ cho mình.

Dường như càng đi qua những chân trời rộng khắp, những bộn bề hối hả đua chen người ta càng thấm thía hơn ý nghĩa của cuộc trở về. Bởi có những điều bình yên mà đôi khi ta cứ mải miết kiếm tìm giữa dòng đời xuôi ngược để rồi một hôm nào đó giữa khói bụi thị thành, ta bất giác nhận ra hạnh phúc bình yên nhất chẳng ở đâu xa mà chính là ở mái nhà đã cùng ta qua bao mưa nắng, là được trở về với mẹ yêu thương. Đôi khi chỉ là ngả đầu vào vai mẹ nghe tiếng suối róc rách ngoài con suối nhỏ, nghe đôi chim chuyền cành trên cành điều trước sân và ngắm bình yên mang tên đoàn viên trong thẳm sâu đôi mắt mẹ cũng là hạnh phúc lắng sâu mà cả đời ta tìm kiếm.

ADQuảng cáo
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Tản văn: Về với chốn bình yên
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO