Tản văn: Ơn cha nghĩa mẹ sinh thành

27/08/2020 09:34

Tác giả: Diệp Linh

ADQuảng cáo

Những ngày tháng Bảy âm lịch, tôi cảm thấy mình còn may mắn hơn nhiều người vì mỗi độ Vu Lan về lại được cài lên ngực một cành hồng đỏ thắm. Công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ luôn là tình cảm thiêng liêng quan trọng nhất trong cuộc đời này. Tôi luôn trân trọng và khắc sâu trong tim, bồi hồi xúc động mỗi khi nhớ những tháng ngày được lớn lên nơi quê nghèo, nơi đó có cha có mẹ.

Tranh minh họa

Khi tôi còn là đứa trẻ lên 5 lên 6, nhà tôi nghèo lắm. Cha mẹ phải làm quần quật cả ngày ngoài đồng chỉ mong sao lo cho con có cái ăn cái mặc và hơn hết phải đeo lấy con chữ. Với cha, từ điệu bộ, dáng đi, cử chỉ…cách dạy con nắn nót từng chữ cái a, b, c... tập đếm số 1, 2, 3… bằng những bài hát tuổi thơ. Mỗi lần làm đồng về, việc đầu tiên là cha bắt đầu kiểm tra bài cũ, chỉ dẫn con từng li từng tí. Nhờ cha mà khi vào lớp 1, tôi trở thành học trò giỏi nhất lớp, dần dần tạo nền vững, sức học của tôi hơn hẳn các bạn trong lớp. Cha vui lắm! Điều làm tôi nhớ sâu đậm nhất là những lần đợi cha ra đồng giăng lưới. Những hôm như thế, tôi ngồi chụm đầu trước cây đèn dầu học bài và cố thức đợi cha. Chỉ cần tiếng động từ đôi dép tổ ong của cha ở ngoài ngõ, tôi chạy ào ra ngay. Khi nhìn thấy từng con cá tươi còn mắc trên lưới,  tôi mới yên lòng vô mùng ngủ vì sáng hôm sau đặng có cái mà ăn đi học cho kịp giờ.  

ADQuảng cáo

Tôi lại nhớ tuổi thơ yên bình bên mẹ. Dẫu cuộc sống khi xưa có muôn vàn khó khăn vất vả nhưng mẹ luôn cố gắng tất tả ngược xuôi lo cho tôi có cuộc sống tốt hơn. Tiền chẳng có là bao nhưng mẹ nhẹ nhàng an ủi tôi rằng không sao cả. Mẹ đã nuốt nước mắt vào lòng cố giữ cho riêng mình. Nhớ lần mẹ dắt tôi ra chợ huyện, mẹ đứng nhìn khúc vải mà thường mấy chị, mấy cô trong xóm hay may áo bà ba nhưng rồi mẹ vội bước qua và chọn mua cho tôi một đôi giày thật xinh. Tôi lại nhớ cả lần nhận giấy báo trúng tuyển vào một trường đại học ở Sài Gòn. Nước mắt chợt rơi vui mừng ôm lấy con gái của mẹ. Ngày tôi đi Sài Gòn học, mẹ tất bật chuẩn bị mọi thứ, từ hũ mắm, cá khô, mớ dưa điên điển mẹ tự tay làm, những dặn dò ân cần ngày tôi chập chững bước vào đời. Tôi không sao quên được bao kỷ niệm về những năm tháng tuổi thơ bên cha bên mẹ. Đẹp đẽ. Tràn đầy yêu thương.

Và ai ơi! Tôi vẫn nhớ hoài những câu thơ về cha về mẹ:

Đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ
Gian khổ cuộc đời ai nặng gánh hơn cha.
Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.
Tảo tần sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn
Đưa tấm lưng gầy cha che chở đời con.

ADQuảng cáo
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Tản văn: Ơn cha nghĩa mẹ sinh thành
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO