Ký: Quê hương thứ hai cho tôi rộn ràng cảm xúc

17/09/2020 08:15

Tác giả: Nguyễn Xuân Dương

ADQuảng cáo

30 năm, một quãng đời tôi gắn bó miền quê này. Chẳng biết tự lúc nào, tình yêu với cao nguyên M’nông xinh đẹp đã ngấm vào tôi, hóa thành máu thịt. Tôi tự hào xem đây là quê hương thứ hai.

Ảnh: Công Tính

Bước trên con đường tràn sắc nắng, rực rỡ cờ hoa, tôi hít thở căng lồng ngực. Từng làn gió nhẹ mát thoang thoảng hương thơm, bao cảm xúc trào dâng bừng lên thật khó tả. Nhanh quá! Thời gian trôi đi như dòng suối ào ạt về xa. Kí ức hiện về bao hình ảnh, bao chuyện buồn vui lẫn lộn.

Nhớ về ngày ấy, năm 1990 bàn chân tôi đặt bước đầu tiên tới mảnh đất này. Cái tên Gia Nghĩa thật đẹp nhưng còn nghèo quá. Đây là thị trấn của huyện Đắk Nông. Huyện xa xôi phía Nam của tỉnh Đắk Lắk, chưa có con đường nhựa nào hết. Mùa khô gió bụi mịt mờ. Mùa mưa trơn trượt lầy lội. Dân cư còn ít, sống rải rác. Liên hiệp Lâm nông công nghiệp Gia Nghĩa xây dựng được trạm thủy điện phía đồi pháo, chỉ đủ điện cho vùng chợ Gia Nghĩa. Liên hiệp cũng mạnh dạn xây đài truyền hình nhỏ, phục vụ khu vực thị trấn mà thôi. Điện và đài truyền hình chỉ phục vụ mấy tiếng đồng hồ buổi tối. Chung quanh còn phải thắp đèn dầu. Trên đường vài chiếc xe máy cũ kĩ, ọp ẹp, cà tàng, chạy nổ ầm ầm, tung bụi mù trời. Rừng bị chặt phá. Nạn đào đãi đá saphia làm suối Đắk Nông đục ngầu, ngập bùn đất. Mùa mưa nước tràn cầu Đắk Nông. Một vài chiếc xe công nông chở người qua trong nỗi sợ sập cầu và nước cuốn trôi. Mùa mưa là mùa đói, không có việc làm. Nạn sốt xuất huyết, cùng các tệ nạn xã hội khác cũng kéo tới. Muôn vàn khó khăn cho một huyện nghèo, xa xôi.

ADQuảng cáo

Ngày 1/1/2004, tỉnh mới Đắk Nông được thành lập. Dưới sự lãnh đạo của Đảng, trí tuệ và sức lực được phát huy. Đảng chăm lo đời sống kinh tế và văn hóa cho dân. Mục tiêu xóa đói giảm nghèo cho đồng bào dân tộc tại chỗ nhanh chóng thực hiện. Lãnh đạo cùng đồng bào bàn bạc chọn cây gì, nuôi con gì cho phù hợp. Hạt giống, con giống, phân bón, kĩ thuật được cung cấp tới tận buôn, bon. Bà con được giao đất giao rừng để tự quản lý và thu nhập từ rừng. Bà con được phát mùng, chăn, phun thuốc diệt muỗi, khám bệnh thường xuyên. Nhà văn hóa cộng đồng được xây dựng để bà con sinh hoạt văn hóa, giữ gìn bản sắc dân tộc, xóa bỏ hủ tục lạc hậu. Bà con tin theo Đảng không nghe lời xúi giục của kẻ xấu. Từng chiếc ra đi ô, chảo truyền hình, ti vi, điện lưới được đưa về tới bản xa xôi. Đồng bào di cư được sắp xếp quy hoạch thành bản làng. Trường học cho các cấp được xây dựng. Đường sá dần được bê tông đẹp hơn. Điện, đường, trường, trạm khang trang. Ấm no hạnh phúc về với bon làng. Tỉnh có chế độ khuyến khích mời gọi những người có tài, nhiệt huyết về công tác tại Đắk Nông.

Thế là Đắk Nông như cô gái trẻ bừng lên sức thanh xuân. Khắp nơi là công trường. Những tòa nhà cao tầng rạng rỡ màu sơn. Những con đường nhựa chạy dài tít tắp. Cầu mới Đắk Nông vươn dài kiêu hãnh. Siêu thị, nhà hàng với bao thứ phục vụ cuộc sống. Các nhà đầu tư hồ hởi tới đây. Bệnh viện khang trang, nhà thuốc cùng đội ngũ y bác sĩ đông đúc đủ sức chăm lo sức khỏe cho dân. Trường học các cấp khang trang. Giáo viên chuẩn hóa nâng cao trình độ. Những khu tái định cư được quy hoạch đẹp đẽ. Thế là Gia Nghĩa trở thành thị xã, thành phố. Đường sá nhộn nhịp đủ loại xe hơi bóng đẹp. Lễ hội cồng chiêng rộn rã đại ngàn. Bao lứa đôi chọn nơi này lập nghiệp. Bao chủ nhân mới ra đời và coi đây là nơi chôn rau cắt rốn.

Theo gương Bác Hồ, thực hiện di chúc và ước nguyện của Người, thế hệ con cháu đã mang trí tuệ, nhiệt tình xây dựng mảnh đất này. Cuộc sống đổi thay mang hạnh phúc đến từng giờ. Xin mãi ghi ơn những bậc cha anh đã hi sinh, ngã xuống cho miền quê này đơm hoa kết trái. Hương vị ngọt ngào của tự do, độc lập thấm bao xương máu cha anh. Nguyện đời đời ghi nhớ công ơn.

Tôi khẽ mỉm cười dừng chân tại ngôi trường mình từng gắn bó. Trường cấp 2-3 Đắk Nông, ngày tôi đặt chân đến, vài trăm học sinh cả 2 cấp. Năm 1992 có một lớp 12 với 12 học sinh, tám phòng học cấp bốn. Sân đất nắng bụi mưa trơn. Bây giờ là Trường THPT Chu Văn An với ngôi nhà ba tầng, khuôn viên rộng rãi sạch đẹp. Hơn một ngàn học sinh mỗi năm, tà áo trắng tung bay bên cánh phượng hồng thắm đỏ.

Tôi dừng bước ngắm cột thu phát sóng của Đài Phát thanh-Truyền hình Đắk Nông cao vút lộng lẫy trong nắng sớm. Thành phố bừng tươi sắc thu. Phố núi nghèo xưa đang đỏ rực màu cờ hoa. Đàn chim câu lượn bay trên bầu trời lồng lộng. Quê hương thứ hai luôn cho tôi rộn ràng cảm xúc. Lòng tôi thầm cảm ơn cuộc đời để tôi có được nơi này. Tôi sẽ đi tiếp, hướng lòng mình về nơi ánh sáng. Ánh sáng của Đảng quang vinh và Bác Hồ kính yêu lung linh chiếu rọi!

ADQuảng cáo
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Ký: Quê hương thứ hai cho tôi rộn ràng cảm xúc
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO