Thơ: Mẹ và thời gian

02/03/2017 08:41

Tác giả: Đào Thu Hà

ADQuảng cáo
ADQuảng cáo

      Mẹ ngồi đếm tháng ngày qua
Vui, buồn, hờn, tủi, xót xa phận đời
      Tóc xanh nhuộm trắng mây trời
Yếm khăn xộc xệch bạc lời hát ru
      Mờ giăng đôi mắt sương mù
Chân run, bước chậm, thừa dư vết hằn
      Miệng cười xô lệch nếp nhăn
Móm ma móm mém, nhọc nhằn đắng cay
      Tuổi già ngọn gió lắt lay
Ngậm ngùi nước mắt hóa mây về ngàn
      Nâng tay vuốt tiếng thở than
Mẹ ơi! Ngọn gió thời gian buốt lòng.

ADQuảng cáo
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Thơ: Mẹ và thời gian
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO