Tạp bút: Ngày của mẹ

Ngô Thế Lâm| 06/03/2015 09:24

Mẹ bị gãy chân trong một lần tai nạn, phải chống nạng đi trong suốt một thời gian dài. Anh em chúng tôi lập nghiệp xa quê, xót xa lắm nhưng cũng chỉ biết động viên mẹ bằng những cuộc điện thoại hỏi thăm. Điều đó đồng nghĩa với việc mẹ không thể tiếp tục bươn chải, lo toan cho gia đình nữa.

ADQuảng cáo

Tôi cũng đã khuyên can không biết bao nhiêu lần, mong mẹ nghỉ ngơi, chữa trị. Vậy mà khi vẫn còn lê những bước tập tễnh, mẹ tôi lại quẩy thúng mẹt ra chợ, bởi chúng tôi hiểu rõ mẹ không muốn phụ thuộc vào con cái và hơn hết là không muốn chúng tôi phải lo lắng, để tập trung cho công việc.

ADQuảng cáo

Tôi nhớ, có dạo mẹ gọi điện hào hứng kể về những ngày buôn bán đắt hàng và còn thắc mắc không hiểu sao hôm ấy người ta đi chợ và làm liên hoan nhiều thế. Ôi, khổ thân mẹ tôi! Ngay cả ngày Quốc tế Phụ nữ – ngày của mẹ, mẹ cũng không biết. Ngẫm lại, bây giờ khóe mắt tôi vẫn còn cay. Cái ngày mà người ta ai ai cũng biết đến và chờ đón nhiều thế, mẹ còn chưa quan tâm, huống chi là ngày sinh nhật của mẹ. Có lần tôi hỏi, mẹ chỉ nhớ đại khái tháng… năm… Có lẽ, cái nghiệp truân chuyên đã vận vào đời mẹ tôi. Nghị lực phi thường và đức hi sinh vô bờ bến của mẹ là một biểu tượng đẹp mà chúng tôi tôn thờ và tự hào mãi mãi.

Giấc mơ của anh em chúng tôi đã thành hình, kết trái ngọt từ thúng mẹt của mẹ trên muôn nẻo gian nan. Vậy nên, chúng tôi không phải chờ đến ngày 8/3, 20/10 hay dịp sinh nhật, mới nhắc nhớ và biết trân trọng, thương yêu mẹ. Từ trong tâm khảm của những người con với lòng biết hơn vô hạn, với chúng tôi, mẹ chính là lẽ sống, và ngày nào cũng là ngày của mẹ…

ADQuảng cáo
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Tạp bút: Ngày của mẹ
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO