Tản văn: Thu về

Xanh Nguyên| 25/08/2016 08:48

Giật mình tỉnh giấc sau tiếng chuông đồng hồ báo thức, dù rất muốn lê la kéo dài thời gian nấn ná thêm chút nữa, tôi cũng chẳng thể nằm yên bởi những tia nắng len mình qua khe cửa hắt vào da mặt như chọc ghẹo, như bông đùa. Lật tung tấm chăn, nhẹ nhàng bước về phía cửa sổ, kéo tấm rèm voan màu hồng phấn rồi đẩy tung cánh cửa ra xa, một làn gió se se khẽ chạm vào da thịt mát lạnh. Tôi biết thu về.

ADQuảng cáo

Ảnh tư liệu

Dừng lại nơi bờ giếng, khóm cúc đã bật tung mắt biếc ngơ ngác ngó nghiêng sắc trời cao vợi. Ngắm nhìn từng nõn búp cúc đu đưa trong gió, tôi lại nhớ tới câu chuyện “Sự tích hoa cúc trắng” mẹ kể năm nào, câu chuyện về một cô bé hiếu thảo vì muốn được mẹ sống mãi bên mình nên sau khi được bà cụ cho bông cúc, em đã dừng lại bên đường xé từng cánh hoa thành nhiều cánh nhỏ hơn nữa. Bỗng nhiên thấy thêm yêu, thêm quý từng cánh hoa trắng tinh kia đến thế. Hoa chỉ mới hấp háy ánh mắt và cười nụ, ấy vậy mà họ nhà bướm, ong  đã  nhanh tay nhanh mắt đôi co tranh phần. Cuộc sống quanh ta có bao điều kì diệu, nếu thiếu chút vô tâm, ta sẽ bỏ quên đi thiên đường lung linh này.

ADQuảng cáo

Bước chân ra vườn, hình ảnh đầu tiên chào đón tôi là một cây ổi già. Mẹ kể, cây ổi này có từ khi bố đang còn nhỏ. Nhìn tấm thân xù xì kia cũng đủ biết được nó đã cho biết bao mùa quả ngọt. Sáng nay, nó vẫn sừng sững giang rộng những cánh tay của mình chao nghiêng theo gió, mùi thơm khẽ khàng, nhưng đủ phảng phất chất dịu ngọt vương đậu trong lòng người. Nhớ mùa ổi năm ngoái, mẹ bảo tôi trèo hái từng chùm quả vàng ngọt, thơm lừng rồi gọi lũ bạn thân đánh chén một bữa no nê. Bụng đứa nào đứa nấy đã no tròn nhưng miệng vẫn xuýt xoa thèm, rả rích cười hứa hẹn mùa sau. Mới đó mà một mùa ổi chín nữa lại đến.
Cạnh bờ ao, búi cỏ gà trở mình xơ xác. Cơn gió hanh hao của mùa thu chắc hẳn đang ru đám cỏ ấy một giấc say nồng. Vài nhánh cỏ khô vẫn cố vươn mình xuống mặt ao. Mặt ao trong như chưa bao giờ được trong hơn thế. Thi thoảng, những chiếc lá từ trên cành cây sung già lả tả gieo mình xuống mặt nước lăn tăn, làm nên những gợn sóng li ti đẹp mắt. Có khi, chúng tinh nghịch xoay tròn thành mấy vòng tít tắp. Cũng có khi, một vài chiếc lá la đà phó mặc cho dòng trôi vô định. Trong khi những cô nắng sớm mai tìm đến mặt ao soi gương, chải tóc thì mấy chú rô con nghoe nguẩy búng tròn mặt nước, làm bầy chuồn chuồn đang lăng xăng nhún nhảy, chao lượn trên những cánh sen cũng phải giật mình.

Chiều đến, đứng trên vườn nhà ngước nhìn trời thu quả là một điều thú vị. Bầu trời là một tấm thảm xanh lam, đôi chỗ điểm xuyến vài đám mây trắng như những cục bông gòn đủng đỉnh phía chân trời. Vài cánh chim chiều chao lượn, vẽ vòng trên không trung tạo nên những bức tranh sống động.

Thu đến nhẹ nhàng và mang theo bao niềm thương nhớ. Đó còn là những đêm trăng thu trong vắt, hiền hòa. Ngày ta vào đại học, ta và người ấy ngồi dưới bóng trăng, bên góc sân nhà mình, thủ thỉ chuyện trò và hứa hẹn bao điều về tương lai hai đứa.

ADQuảng cáo
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Tản văn: Thu về
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO