Tản mạn: Khói chiều

Thân Thị Thanh Trâm| 02/02/2015 10:26

Không có định nghĩa nào về mùi khói chiều. Đó là một “hỗn hợp” của ruộng đồng, mùi của gạo thơm, mùi của cơm bị cháy sém, hay mùi của những mái tranh ẩm ngún khói, mùi của cá kho quẹt… Và với tôi, đó còn là mùi của nhớ, mùi của thương. Nó gắn với tuổi thơ của mỗi người.

ADQuảng cáo

Khi còn cắp sách đến trường. Chiều chiều, tôi thường cùng mẹ bì bõm dưới ruộng sâu để cấy lúa. Nhìn những lọn khói chiều bắt đầu vương vãi trên từng mái nhà, tôi thường liên tưởng đến bữa cơm tối đầy hứa hẹn và hạnh phúc, đầy ắp tiếng cười.

Quê tôi, trước đây gia đình nào cũng dùng bếp củi. Củi ở đây chính là những loại củi thông, củi ổi, củi xoài… Khi đun cháy thì các loại củi tỏa ra bao hương thơm phả vào trong gió. Tôi rất nhạy cảm với những thứ mùi vị khác nhau, nên dễ dàng nhận biết đặc điểm của từng thứ mùi từ củi cháy. Đó có khi là mùi chín của củi ổi, mùi ngai ngái của củi thông, mùi hăng hắc của củi ớt…

ADQuảng cáo

Mùi khói bếp ấy đã gắn bó với những con người sinh ra và lớn lên từ gốc rạ. Đó như một phần không thể thiếu trong cuộc đời của họ. Lúc còn nhỏ, mẹ tôi thường dậy sớm nhen lửa để nấu những loại cháo nghêu, cháo lươn cho chúng tôi lót dạ đến trường. Mùi khói bếp còn vương trên tóc mẹ và vương vào lòng tôi bao nỗi nhớ phập phồng theo dòng kí ức xa xăm.

Bất chợt, nhìn thấy hình ảnh của khói chiều bay bay trong gió, cảnh đàn gà con tranh nhau mổ thóc sau cây rơm vàng, cảnh các bà, các chị co ro trong chiếc áo bà ba cũ, chiếc khăn vấn đầu.

ADQuảng cáo
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Tản mạn: Khói chiều
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO