Bút ký: Trở lại Trường Sa

Duy Hoàn| 08/05/2015 09:47

Chúng tôi về với Trường Sa trong hương biển mặn mòi, giữa mùa biển lặng, dường như thiên nhiên đã bù đắp cho Trường Sa một sức sống mạnh mẽ, tươi mới hơn sau mùa giông bão. Hoa phong ba bung nở, muống biển lặng thầm vươn ra mép nước nở tím trời…

ADQuảng cáo

Đồng đội ơi! Sau 40 năm giờ gặp lại nhau đây, Bắc, Trung, Nam và Tây Nguyên hùng vĩ. Nhớ cái thuở cùng ở, ăn và chiến đấu nơi đầu sóng. Từ Trường Sa Đông đến Song Tử Tây, Sinh Tồn, Sơn Ca, Tiên Nữ… đứa nằm lại với san hô, người về với đất liền. Giọng Bắc, tiếng Nam râm ran hơn sóng, điếu thuốc lào rít lên nghe cồn cào xao động, câu cải lương ai ngân loang giữa biển trời… Lớp chúng tôi về đảo đã lâu rồi, từ thuở đầu trân vác đá xây kè chắn sóng. Nhớ ngày xưa hải âu, mòng biển kêu nháo nhác, bây giờ Trường Sa đã có làng ấm áp giữa trùng khơi. Đầu bạc gặp nhau cứ nhắc nhớ một thời, kìa Tiến, Nho… ở nhà Giàn còn đó, đồng chí quê lúa quấn cờ giờ sống chết ra sao? Đêm ở Trường Sa câu chuyện cứ khào khào, kẹo cu đơ Sông La giòn tan thơm thảo, ly rượu miền Trung uống vào say mà như sáo. Mấy mươi năm giờ trở về huyện đảo, sóng yên bình, tình đồng đội như men. Người lính chúng tôi gió gội, sương đêm ở Trường Sa đã quen. Sơn, Kính ở Bắc Hà gõ điệu khèn nhớ ruộng bậc thang đêm phố núi. Miền, Tuynh ở Hải Hậu; Hoài, Nam xứ Thanh nói lời gần gũi, mùa này quê choa lúa vàng rực, được mùa. Bạn xứ Trầm Hương thân thiết lạ, cứ mời về Nha Trang thỏa thuê tắm gội, chiều ngắm đàn Yến đang chao về Hòn Ngoại, Hòn Mun. Bình Thuận, Bình Dương tha thiết bạn về cùng, ăn thanh long mát ngọt, đi dưới rừng cao su say “vàng trắng” xứ người. Đồng đội phương Nam Bạc Liêu, Vĩnh Long, Cà Mau… đây rồi! Nào… dô, mai mời bạn về sông Cửu ngọt phù sa, ngắm mùa hoa điên điển vàng trời…

Ảnh tư liệu

ADQuảng cáo

40 năm câu chuyện chẳng muốn thôi, chụm đầu nhau điểm tên từng đảo, mình bạc đầu bàng vuông thì thay áo. Đảo nổi, đảo chìm đâu trơ trọc như xưa, lính thủy cựu binh cứ hàn huyên say sưa, bỗng giật mình Trường Sa hôm nay đã và đang hừng sắc mới… Điện nước, rau xanh không ngỡ ngàng bối rối, con trẻ đã có trường, tiếng gà thức hừng đông. Đồng đội về bên nhau giữa tháng năm hồng, cậu lính trẻ hôm nay nhắn, gửi đất liền không còn xa lạ. Huyện đảo hôm nay bao dự định… chín rồi !

Cánh lính trẻ về với cha anh đêm nay cũng thao thức bồi hồi. Khẩu đội DKZ có Sĩ Khôi, người con đất Quảng, quê hương của chị Đặng Thùy Trâm. Anh háo hức từ mấy bữa nay cùng đồng đội lo sân khấu và muốn thể hiện một điều gì đó với các bậc sinh thành. Khôi hát đầy tự tin, mạnh mẽ và xúc động “Ta lắng nghe Tổ quốc gọi tên mình”. Vâng! Những vách đá, hồn thiêng và tiếng sóng như vọng về đâu đây xao động lòng người, lòng biển. Có người cựu binh lên sân khấu ôm choàng lấy Khôi lòng bổi hổi bởi thấy lớp cháu, con hôm nay sống hồn nhiên, biết kiêu hãnh, tự hào. Y Mạnh - chàng trai Tây Nguyên, chúng tôi gặp từ chiều, kể: “Mình là người dân tộc Ê đê, quê ở Đắk Mil – Đắk Nông. Nơi đó có Hồ Tây đẹp lắm, nhiều lúc ra hụp lặn ở hồ mà mình cứ mơ sau này được vào bộ đội Hải quân, được hòa mình vào biển”. Ồ, ý tưởng đẹp của anh đã thành sự thực. Cái dáng tầm thước, mắt đen, da ngăm ấy lúc tiếp xúc cùng chúng tôi thì có vẻ dè dặt nhưng đêm nay nghe Y Mạnh hát thật bốc lửa… Cháy lên đi lửa trên cao nguyên…Ơi cao nguyên! Cao nguyên! Y Mạnh hát xong những tiếng vỗ tay dào lên như sóng và có nữ áo dài đã lên sân khấu tặng anh bó hoa tươi thắm cùng nụ cười và cái nắm tay rất chặt. Tuổi trẻ, cánh lính hải quân đêm nay đã làm nức lòng những người cựu chiến binh. Thông điệp, tình yêu biển đảo hôm qua và hôm nay cứ mặn mà, dào dạt trong trái tim người lính. Hạ sĩ Nguyễn Minh Khương, chàng trai ở khẩu đội trinh sát, quê Tân Kỳ (Nghệ An) hòa vào cha anh và đồng đội từ từ, nhỏ nhẹ với chất giọng dân ca… Tình yêu em như sóng biển chiều hôm… Như vầng trăng sáng tỏ ngoài khơi xa… Nặng sâu và lắng đọng. Khương hát như cởi cả lòng mình. Có nữ nhà Báo Hải quân đã bước qua cánh gà sân khấu để ghi hình và đang chuẩn bị bó hoa có màu tim tím để tặng anh…

Đêm ở Trường Sa vầng trăng thật gần, sau 40 năm, sau chuỗi ngày đằng đẵng cách xa những người lính già hôm nay cứ ôm, nắm lấy nhau chẳng muốn rời. Họ trở về với kí ức, cứ thao thiết với biển trời như mới hôm qua. Bất chợt người cựu chiến binh Hoàng Anh ở Quế Võ – Bắc Giang ngân lên câu quan họ níu lòng: Người ơi! Người ở đừng về…

ADQuảng cáo
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Bút ký: Trở lại Trường Sa
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO