Thơ: Những cuộc tình chưa ủ lửa bao giờ

Văn nghệ - Ngày đăng : 08:09, 21/06/2018

Tác giả: Từ Dạ Linh

Những cuộc tình ta chưa kịp ủ lửa
Sao mùa sang, em cời những tàn tro
Rồi hỏi gió hỏi mây những đẩu đâu xa ngái
Gió bời bời, thông thống thổi bốn phương.

Những phù sa, tháng năm nào bồi đắp
Triền dâu xanh bờ bãi những mom sông
Những con trâu đằm mình trên bến cạn
Ta tắm sông ngụp lặn thành quê hương.

Và mẹ ta ra sông giặt áo
Và em ta tha thẩn lúc chiều về
Cũng đỏm dáng cũng thẹn thùng con gái
Lúa ngậm đòng, bờ bãi miên man xanh.

Dấu chân xưa in bùn non quê kiểng
Vết phèn nào vàng ố những giấc mơ
Những khoai sắn nuôi ta dần khôn lớn
Mơ chân trời bát ngát, vời vợi xa.

Bỏ lại sau lưng bờ những bãi
Những triền sông gió thổi buổi trưa hè
Và em nữa, cô bé xinh như mộng
Ta lên đường tung hứng thỏa đời trai.

Những cuộc tình ta chưa hề ủ lửa
Sao bây giờ xao xác những tàn tro
Ngày xưa ấy có con thuyền giấy
Chở vần thơ vụng dại giữa dòng trôi.

Thì thôi nhé, xin một lần lữ khách
Nghe câu hò man mác dọc triền sông
Thì thôi nhé, ta xin làm bến đợi
Dẫu mùa sang đâu hẹn ước quay về!