Thơ: Tháng Bảy đợi anh về
Văn nghệ - Ngày đăng : 06:17, 30/07/2020
Ảnh minh họa |
Tháng Bảy về, em rạo rực nhớ xưa
Tiễn anh lên đường khi gió mùa giá lạnh.
Trên sân ga khi đoàn tàu chuyển bánh
Em mãi nhìn theo, hai vành mắt đỏ.
Tạm biệt em, người vợ anh bé nhỏ
Mang bóng hình em, anh lên biên giới
Nơi hậu phương, bến đò xưa em đợi
Như khúc tình ca, giai điệu bồi hồi.
Xa em, bên anh có bao đồng đội
Nơi biên cương anh mải bước quân hành
Sương phủ trắng, anh màn trời chiếu đất
Và đạn bom khốc liệt của chiến tranh.
Rồi vào một ngày ầm vang tiếng súng
Anh ngã xuống nơi trận tuyến biên thùy.
Tuổi hai mươi anh trở thành liệt sĩ
Để lại em đơn chiếc tuổi xuân thì.
Em mãi khắc ghi phút giây đau đớn
Khi hay tin báo tử của chồng yêu.
Chiều buông xuống, mắt em nhòa trong lệ
Trời mây đen vần vũ gọi mưa về.
Và từ dạo ấy, nơi bến sông quê
Nỗi lòng em vẫn dạt dào tiếng sóng
Nhớ anh hoài trong nỗi niềm hy vọng
Ký ức ùa về kỷ niệm đắm say.
Anh biết không vào những ngày tháng Bảy
Đêm nằm mơ em lại thấy anh về.
Khoác ba lô, anh đi dọc triền đê
Dáng anh xưa vẫn không hề thay đổi.
Tháng Bảy về em lặn lội tìm anh
Nghĩa trang liệt sĩ, hàng mộ vô danh
Anh nằm ở đâu… em bỗng nghẹn lời
Thương anh nhiều, đau đớn lắm anh ơi.
Anh ở đâu, hãy cất tiếng lên đi
Trước khi mất mẹ chỉ còn mong ước
Đưa anh về để có mẹ có con.
Và để em thỏa nguyện tấm lòng son.
Anh ở đâu giữa ngôi mộ vô danh
Chưa có tên anh, em tìm bằng được.
Tự hào anh hy sinh vì Tổ quốc
Suốt đời này anh bất tử trong em.